photo cogai1_zps2fb67b10.gif THIÊN LAN CHÂN THÀNH CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM VÀ CHIA SẺ ...

Thứ Sáu, 12 tháng 4, 2013

GỬI NẮNG VỀ BÊN ẤY

Em lục tung mọi thứ lên giấu chiếc điện thoại của anh xuống tận cuối cùng của mọi thứ. Em nhìn nó mà trái tim quặn thắt. Hôn lên nó nhẹ nhàng như thể hôn lên chính nỗi đau trong em. Nó đấy, chiếc điện thoại đã mang mình đến với nhau, lúc em nhận nó là em đã chấp nhận thay đổi thật sự rồi.


       

Em vẫn thường bảo anh, tình yêu mình đẹp như tiểu thuyết và anh cũng gập đầu đồng ý. Nếu phải xa anh nhất định em sẽ viết tiểu thuyết đấy. Lời nói đó đã thành sự thật, một sự thật đau lòng. Tình yêu em trong sáng như những mảnh pha lê, giờ nó vỡ toang rồi, những mảnh vỡ cứa vào lòng em, xót xa, đau đớn đến tột cùng. Một người chết ít nhất họ cũng biết vì sao họ chết, còn em, đang lịm dần, lịm dần trong cái mê trận do chính em tạo ra. Mình chia tay. Em chới với, em đau đớn chấp nhận, Em đã cúi xuống thật gần anh để chia sẻ, để lắng nghe tất cả, cả tiếng thở dài, cả tiếng nấc dồn dập, đứt đoạn của một thằng con trai phải bật lên tiếng khóc khi hai tiếng "gia đình" đang vỡ vụn. Thế mà, anh muốn mình sống trần trụi còn em lại muốn sống bằng vỏ bọc, em muốn anh thực sự mạnh mẽ, còn anh lại không thể hiểu ra điểu ấy. Em tưởng mình đã là của nhau có nói gì đi nữa thì anh vẫn hiểu. Đến khi em hiểu ra rằng không phải thế, vẫn tồn tại một khoảng cách vô hình giữa 2 ta được anh nuôi sống bằng mặc cảm và tủi thân trong mình thì đã quá muộn. Em đã làm tổn thương anh, và cũng chính lúc ấy em đã làm rơi vỡ toang thứ mà em trân trọng nhất: Tình yêu anh. Em hoảng loạn vì nó lênh láng còn em đứng nhìn bất lực. Không một tiếng nấc nghẹn ngào nào thốt ra bởi em không thể khóc, vì em không được phép khóc. Em khóc vì một câu nói hoàn toàn không có ý gì sao? Em khóc vì tấm chân tình mình trao đi quá nhiệt thành và hoàn hảo sao? Em chỉ biết im lặng, tiếng lòng em đang gào thét, gào thét vì sự vô lí đó, anh biết không ?

               

Em hiểu rằng hoàn toàn không thể níu kéo anh, lí do ấy quá lớn, quá lớn với em: mình không hợp nhau. Em bồng bột, em nông nổi, còn anh thì không thể bao dung. Đó là không hợp nhau sao? Khoảng cách, cái khoảng cách đáng sợ này đang dày xéo em, nếu được ở gần nhau em không tin mình lại không có nhau đâu, anh ạ. Vì em kiêu sa, vì em tự trọng, không thể cúi khom mình trước anh, sao anh không hiểu, anh!


 

Thứ Bảy, 16 tháng 3, 2013

THƠ TÌNH

TIỄN ĐƯA 

 Chuyên mục: Thơ Tình

 

 

Hôm tiễn nhau đi, bước nặng nề
Phi trường hồn nghẹn nỗi đau tê
Tiếng rú phi cơ nghe rền rĩ
Lòng của người đi ... chẳng nỡ về
Lần cuối cầm tay, ôi vấn vương
Thương nhớ trào dâng, mấy dặm trường
Gót nặng, nện thềm, từng anh bước
Hồn em chết lặng, phủ hơi sương
Em đứng bơ vơ giữa đám người
Tim buồn đau xót nỗi chia li
Hỏi người đưa tiễn, người được tiễn:
Ai đã buồn hơn, lệ ướt mi !?
Tình ta biến hoá những chiếc tàu
Ngàn đời biết đủ sức tìm nhau ?
Lần tiễn đưa nhau về phương ấy
Khắc dáng người thương, đến ngàn sau



CÁNH CHIM TRỜI

Đôi cánh chim trời bạt nhớ thương
Tìm về dư ảnh suốt dặm trường
Người đi biền biệt chân trời tím
Sau khói phù dung mộng cố hương
Sao sáng Ngân Hà ánh kim cương
Nhịp cầu Ô Thước quá dịu thường
Tầm tay chới với tìm hư ảo
Bổng choàng mộng mị, dạ vấn vương
Đào Nguyên đưa lối ngỏ yêu đương
Mây trắng toả lan cuối cạn đường
Gót hài in dấu Tuyền Lâm Trúc
Động ướt lưu ly một hạt sương

(ST)


Thứ Hai, 11 tháng 2, 2013

THƯ GỬI NGƯỜI YÊU PHƯƠNG XA

Anh yêu , người tình phương xa của em ,
 Vậy là ngày lễ tình nhân valentine ngọt ngào và lãng mạn sắp đến rồi
, em có thấy buồn một chút , tủi một chút , thương thân trách phận một chút ,hờn giận một chút. Đơn giản vì mình ở xa nhau quá để tận hưởng những phút giây nồng ấm như vậy , nhưng tất cả cảm xúc ấy chỉ là một chút thoảng qua trong em thôi anh ạ .Nó tồn tại khi em nhìn những đôi tình nhân đi bên nhau hạnh phúc , Thành Phố Vinh rộn ràng với ngày trao nhau yêu thương , thấy hoa hồng hôm nay rực rỡ hơn. Em bỗng nhiên lạc long lẻ loi cô đơn trước cảnh vật hiện tại . Tâm trạng đó đến bình thường , thản nhiên như một cơn gió lạnh thổi qua , nhưng để lại cái lạnh lạnh tê tái tâm can .
                   
              
 Hôm nay , dù cho anh đang ở rất xa em , mọi thứ trao đổi giao tiếp tình cảm đều nhờ vào nhung  thứ mang tên Công nghệ thông tin , nhưng em luôn cảm nhận sự nồng ấm từ phía anh , sự chân thành quan tâm và yêu thương từ nơi anh . Em không tự tin rằng những điều đó là vĩnh cửu , nhưng em tin rằng nó chân thật trong từng phút giây khi em cảm nhận được . Có thể mọi thứ sẽ thay đổi kể cả anh và em , nhưng quan trong là mình đã có những gì và điều đó sẽ đem lại cho chúng ta những gì , đẻ sau này khi nhìn lại chúng ta sẽ không phải tiếc nuối vì đã chọn va hy sinh vì tình yêu này .Tương lai là một  chặng đường dài phía trước . Chẳng thể biết trước con đường đó sẽ đưa ta đến đâu và điều gì đang đợi ta ở cuối con đường kia . Nhưng với tình yêu của chúng ta đã có , em biết và luôn hy vọng mình sẽ còn nhiều nhiều valentine trong cuộc đời này phải không anh , niềm hy vọng đó giúp em thêm nghị lực để cảm thấy những hờn tủi buồn phiền khi vắng anh trỏ nên nhẹ nhàng hơn .Chỉ cần nghĩ những điều tốt đẹp cuộc sống sẽ tươi sáng và bớt nặng nề hơn . Đó là cách em đã chọn khi minh xa nhau , tuy không đơn giản , không dễ dàng nhưng cũng không phải không thẻ làm được
               


               .
 Anh à , chính anh đã dạy em phải sống bằng sự can đảm , mạnh mẽ để nắm bắt cuộc sống của mình , vậy nên dù cuộc sống nơi đất khách đó khiến anh mệt mỏi chán nản , những hình anh của ngày valentine , hay bất kỳ có giò phút nào làm anh cô đơn , lạc long thì hãy nghĩ ngày về mình bên nhau anh nhé .Hãy nghĩ đến em như nghĩ đến nơi ấm áp nhất mà anh mong đợi . Em không chờ đợi những bông hồng rực rỡ cùng những thỏi socola hay những khung cảnh ngọt ngào lãng mạn . Bởi với em giờ phút này đây , em chỉ chờ người đàn ông em yêu sống khỏe mạnh hạnh phúc đó là món quà valentine em mong chờ nhất , muốn có được hãy sống và vượt qua mọi thứ vì em anh nhé  ,
           

Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013

VĨNH BIỆT TÌNH YÊU

http://www.nhomai.vn/forum/anhnhomai/6594e31fab49204e.jpg
Anh thương yêu nhất của đời em .
Khi anh đọc được những dòng chữ này thì có lẽ đã rời xa mối tình đầy đau thương và buồn bã này , anh biết không , hôm nay lòng em tan nát Tim em nhói đau,máu tuôn ròng rã đã buộc em phải viết những lời chia tay với anh , mặc dù em không muốn chút nào . Em đã yêu anh bằng tất cả lòng nhiệt huyết của con Tim , để rồi hôm nay em đút từng đoạn ruột  để tiễn đưa cuộc tình vào dĩ vãng , xin lỗi anh ngàn lần xin lỗi anh  vì những tháng ngày không bình yên . Trong tình yêu mà chúng mình đã không thể nuôi dưỡng hạnh phúc , những tháng ngày bên nhau em thực sự rất hạnh phúc , hạnh phúc tưởng chừng như đã trong tầm tay thế mà gio  đây tan thành mây khói .

Phải nói rằng từ ngày biết yêu anh là người mang đến cho em rất nhiều khoái lạc và bồng lai , anh là người đàn ông biết sử dụng và tôn trọng , nhưng giờ đây chúng ta đã không thể  cảm thông mà  nói nên lời yêu nữa , tất cả đã chìm đắm vào thời gian . Em đã yêu anh bằng tất cả tấm lòng của người đang yêu , hy vọng ước mơ và nuôi dưỡng ,vun đắp thế mà không thực hiện được , bời vì lòng dạ ích kỷ đã không thể nào giúp chúng ta vượt qua . Nước mắt em giờ không còn để khóc cho cuộc tình này , em không trách anh mà chỉ trách mình sao quá vô tình và mộng tưởng , để đến hôm nay duyên mình dang giở
            
   Anh yêu thương ,hãy cho em được gọi tên anh thêm một lần nữa để mai này khi cách xa em còn lưu dữ làm hành trang kỷ niệm . Bao nhiêu ước mơ giờ tan rồi phải không anh , những kỷ niệm của anh em sẽ dữ mãi , mặc dù sau này anh có người nào bên cạnh em cũng vẫn mãi yêu anh . Xin anh đừng nhẫn tâm vì em biết anh không là người tàn bạo , anh là kỷ vật cuối cùng của đời em , phải chia tay với anh em cũng đau khổ lắm , và rồi đây em sẽ trở thành tro tàn , anh hiểu không , xin anh đừng nghĩ sai về em

.Em chưa một lần quên và hết yêu anh , bao giờ hình bóng anh cũng là điều trăn trở trong em , một điều thật giản dị đó là anh luôn ngự trị trong trái Tim em , Hãy vì tương lai của chúng ta và hãy vì cuộc sống đầy hương hoa và mật ngọt này anh hãy sống và làm việc thật tốt để xứng đáng là người tình trong mộng cuả  em anh nhé , Vĩnh biệt anh 


               
         
                

Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013

TÂM SỰ CÙNG ANH ...


Khi sớm mai về là chúng ta mãi mãi mất nhau, khi bình minh lên là lúc anh sẽ rời xa em. Khi anh nhận được lá thư này là lúc em tự mình "cởi dây trói buộc cuộc đời anh".
Em không cao thượng, , không thông minh cũng chẳng bao dung như những người con gái khác vì vậy em biết cái gì là của em, thuộc về em và cái gì không phải là của em. Chính vì em đã nhìn ra tất cả nên em sẽ rời khỏi anh, không làm phiền anh để anh khỏi phải khổ nữa.

               

Mặc dù đối với em để làm được điều đó, để viết ra được những câu này thì quả thật em không muốn và không dễ một chút nào cả nhưng em có thể làm như thế nào ngoài phải chấp nhận nó. Giờ ngồi đây, đêm đã về khuya, những căn nhà chung cư đang nằm yên trong bóng tối, những con đường vắng vẻ tiếng xe đi, những con côn trùng đang kêu râm gian chỉ còn lại mình em ngồi đây viết những dòng tâm sự gửi đến anh. Không hiểu sao tự nhiên đêm nay em lại sợ thời gian trôi đi đến thế. Em muốn buộc nó lại để anh đừng xa em, em muốn đêm đừng hết, ngày mai đừng về để chúng ta mãi là của nhau có lẽ là đã muộn rồi đúng không anh? Ngày mai khi em xa anh thì tất cả lại như xưa, em lại quay về với em của những ngày không có anh mà với em đó là những ngày tháng của sự cô độc buồn chán, rồi anh đã đến đã gieo trong lòng em những ngọn lửa yêu thương, đã cho em niềm tin vào cuộc sống... Với em anh đã rất quan trọng chính vì thế mà em sợ phải xa anh mặc dù là trong suy nghĩ em cũng không muốn có những giây phút như thế.

              

Anh! Những tháng ngày có anh, được vui vẻ bên anh mặc dù không được gần anh nhưng em vẫn thấy cuộc sống của mình thêm nhiều ý nghĩa. Nhưng giờ đây anh đã xa em xa thật rồi,xa mãi mãi người mà em yêu thương nhất bấy lâu nay. Em mơ hồ cảm nhận được và không tin điều đó lại là sự thật, có phải chăng mình không hợp nhau, phải chăng vòng tay của em không đủ ấm, trái tim em không đủ nồng nàn để giữ anh ở bên em? Hay là trong trái tim anh chưa bao giờ yêu em? Và lúc nào cũng nghĩ tới những người con gái khác? Hay còn vì điều gì khác nữa khiến anh không muốn tổn thương em nên anh cố tình làm như vậy? Anh có biết càng như thế thì anh càng tàn nhẫn với em không? Khi em cần sự chia sẻ thì anh lại nghĩ đến người khác... Khi em vượt qua được tất cả kể cả chính bản thân em vì những chuyện buồn thì anh lại như thế. Em còn chưa hiểu điều đó nghĩa là sao? Hay đó chỉ là một lí do, một cái cớ anh bày ra để xa em? Em buồn mà không biết phải làm sao, những ngày tháng qua em đều phải tạo cho mình những thú vui để quên đi tất cả nhưng dường như em càng muốn quên đi bao nhiêu thì lại càng quanh quẩn trong đầu em bấy nhiêu.

            

Em thấy mình vô hồn và bất định không biết chọn cho mình con đường nào để đi, mọi thứ đến với em thật bất ngờ và em đã phải gánh một nhiệm vụ thật lớn. Em đã quen với sự hiện diện của anh. Cho em một lần nữa được hồi sinh, được sống và yêu anh hết lòng nhưng mà cuộc đời trớ trêu quá, chẳng cho em chút gì là trọn vẹn cả. Em cái gì cũng thiếu thốn, thiệt thòi, em đã thiếu đi sự gần gũi của người thân gia đình bạn bè và giờ đây em lại thiếu đi người mà em yêu thương nhất bấy lâu nay. Em không có gì cho mình cả ngoài một trái tim thật buồn. Những ngày vắng anh vắng đi từng dòng tin nhắn quen thuộc, vắng giọng nói của anh em còn chưa biết mình sẽ ra sao, có lẽ là rất hụt hẫng, nhưng biết làm sao thôi đành buông xuôi tất cả mặc dù trong thâm tâm em không hề muốn như vậy nhưng em không thể níu kéo nữa vì có níu kéo cũng chỉ vô ích mà thôi. Em không đủ sức mạnh để kéo anh về bên em được vì em biết còn có nhiều người con gái họ khéo léo hơn em, họ hơn em về tất cả vì vậy họ có thể kéo anh về bên họ còn em thì không thể. Em biết và cũng đành chịu thôi vì số phận đã được ông trời sắp đặt hết rồi.
                                         
Cảm ơn anh đã mang đến cho em những tháng ngày thật tuyệt vời cho dù nó cũng rất ngắn ngủi. Em cảm thấy thật hạnh phúc vì đã có anh trong cuộc đời của mình, em không hối hận vì bất cứ điều gì hết cả vì em dành cho anh một tình yêu đặc biệt không giống như những chàng trai khác, chắc chắn em sẽ không bao giờ tìm thấy nó một lần nữa đâu. Em hiểu anh, em biết lá thư này đến với anh là anh rất mừng và em còn biết rằng anh đã mong chờ lá thư này từ rất lâu rồi nhưng em không làm. Cho đến hôm nay thì những gì anh vẫn hằng mong muốn cũng đã được thực hiện, em chỉ sống bằng những tình cảm thật và những rung động của riêng mình. Nhưng hình như khi em cảm nhận được sự tuyệt với của nó và không thể sống thiếu nó được thì em lại mất đi tất cả, em luôn là người phải gánh chịu thiệt thòi nhất mà những người khác không phải gánh chịu. Ông trời đã cho em được làm người nhưng tạo hóa lại không cho em được may mắn và số phận cũng không cho em được hạnh phúc vậy em sẽ sống như thế nào đây?

         
               
    

Một ngày mai sẽ không có lối cho em đi nữa chỉ mình em tự tìm lấy nó mà thôi, tìm đến khi nào bất lực và buông xuôi tất cả. Giờ đây xa anh xa một nửa của em rồi em không muốn mất anh nhưng em sẽ không níu kéo anh về bên em. Em thấy mình hạnh phúc nếu như anh được hạnh phúc, bởi vì hạnh phúc của anh luôn luôn gắn liền với tình yêu em đã dành cho anh. Chỉ cần được một lần yêu anh, dừng chân nơi ấy và cùng nhau cảm nhận, tuy em còn rất trẻ con luôn làm nũng với anh và hay giận hờn nhưng đó cũng chỉ là em quá yêu anh mà thôi. Giờ thì mọi thứ đã qua đi hãy cho em được giữ nó ở trong lòng.
Cảm ơn anh đã cho em được sống và một lần được yêu anh dù anh không muốn thì em cũng chỉ xin được một lần này nữa thôi. Em muốn nói rằng "Em yêu và nhớ anh rất nhiều, cho dù có như thế nào thì em cũng vẫn không thay đổi". Ngày mai khi xa anh em vẫn mãi yêu anh, anh hãy nhớ rằng em xa anh vì em yêu anh quá nhiều.